Yêu thì theo đuổi, quý trọng thì nâng niu. Còn lại thì tất cả đều chỉ là không đáng nhắc tới.
Vì thứ tình cảm mông lung, mơ màng giữa thích và yêu, nếu không dứt khoát thì sớm muộn gì cũng thành vô vọng.
Nên thà yêu ít thôi, mở lòng thật chậm nhưng sống thật lòng
với nhau. Chứ cả thời tuổi trẻ, có yêu nhiều nhưng cuối cùng
cũng chẳng được bao nhiêu.
Cho đi hay nhận lại, so đo lại thành ra ích kỷ, thành ra tính toán.
Thứ đồ vật cũ kỹ để trong nhà, cho dù từng là kỷ niệm đẹp ra sao, cho dù có quý trọng như thế nào mà không dùng được thì cuối cùng chỉ thêm chật chội.
Thà từ ban đầu không có, hoặc chấp nhận sống trọn vẹn với nó còn hơn phải đau lòng bỏ đi trong luyến tiếc.
Cho đi hay nhận lại, so đo lại thành ra ích kỷ, thành ra tính toán.
Thứ đồ vật cũ kỹ để trong nhà, cho dù từng là kỷ niệm đẹp ra sao, cho dù có quý trọng như thế nào mà không dùng được thì cuối cùng chỉ thêm chật chội.
Thà từ ban đầu không có, hoặc chấp nhận sống trọn vẹn với nó còn hơn phải đau lòng bỏ đi trong luyến tiếc.
Nếu cho tôi 1 tờ note như cái hình kia, tôi sẽ viết câu như vậy cho ng tôi y " nhân lúc tôi còn y a, a có thể ko bỏ lỡ tôi đc ko?" :))
ReplyDelete